Chúng ta phải nhìn
vào thực tế để phân tích xem có phải chúng ta đang bị lừa về bệnh
tiểu đường hay không khi tự đặt những câu hỏi thắc mắc sau đây để
biết chân tướng sự thật:
1-Trước kia chúng ta
ăn 5-7 chén cơm, ăn mía, ăn đường, vẫn khỏe mạnh, những bệnh trên không
có, từ khi tây y hù dọa đường, phải kiêng đường, bớt ăn cơm, và tây y
cho rằng bị đường cao phải uống thuốc hạ đường thì người chúng ta
yếu sức dần và hậu qủa có các bệnh kể trên.
Câu hỏi đặt ra là
trước kia khỏe mạnh không có bệnh, bây giờ lại có bệmh Như vậy những
bệnh xẩy ra như trên là tại đường cao hay tại thuốc hạ đường?
2-Khi bác sĩ báo
mình biết mình bị đường cao phải dùng thuốc một thời gian bị mù
mắt cưa chân, lọc thận. Câu hỏi đặt ra là mù mắt cưa chân, lọc thận
xẩy ra trước khi uống thuốc hạ đường hay sau khi dùng thuốc hạ đường
một thời gian dài ?
3-Hỏi bác sĩ, trong
người tôi đường huyết cao, nếu tôi nhịn không ăn đường 1 tháng, 1
năm...thì đo đường-huyết còn cao không ?
a-Nếu còn cao thì
tại sao tôi không có những bệnh trên ?
b-Nếu không còn cao,
tôi không ăn đường nữa thì tại sao bắt tôi phải uống thuốc hạ đường
nào trong cơ thể ?
c-Nếu nó hạ đường
cơm trong cơ thể, thì lúc trước tôi ăn 5-7 chén cơm tôi vâñ khỏe không
có những bệnh trên, từ khi dùng thuốc ha đường, ăn ít cơm, người tôi
suy yếu mất sức dần, thì tại đường cơm hay tại thuốc hạ đường ?
4-Thuốc insulin làm
hạ được đường cơm hay đường glucose ?
a-Nếu làm hạ đường
glucose, thì tôi không ăn đường glucose, thì làm gì có glucose dư thừa
để chữa bệnh tiểu đường, ngược lại tôi còn bị insulin rút mất đường
dự trữ glycogen trong cơ thể của tôi làm gan thận của tôi hư, chúng bị
bệnh do thuốc insulin gây ra bệnh hay do đường glucose gây ra bệnh ?
b-Nếu làm hạ đường
cơm, thì tại sao đường huyết tôi vẫn cao, đường huyết không xuống, dù
tôi ăn ít cơm, thậm chí chán ăn, đường vẫn cao, ăn không tiêu, dẫn đến
mù mắt, cưa chân, lọc thận đâu phải do đường glucose, mà do insulin đã
rút hết đường glucose trong xương tủy, da ...và càng ngày trong
người tôi phát sinh nhiều bệnh thì tại thuốc hạ đường hay tại
đường ?
c-Tại sao tôi lại thấy
khỏe khi tôi ngưng không dùng thuốc chữa bệnh tiểu đường, mà tự nhiên
đường-huyết tôi lại không cao, thì có phải thuốc insulin đã làm hại
sức khỏe của tôi ?
Khi chúng ta tự hỏi
những câu thắc mắc này, thì chúng ta đã biết câu trả lời rồi.
Chúng ta không hề có
bệnh tiểu đường, chỉ có thiếu đường mới gây ra bệnh cho chúng ta ở đời nay, và
di tuyền bệnh cho con cháu đời sau do kiêng sợ đường.
Nếu không có máy thử
đường, khi có dấu hiệu như đổ mồ hôi, mệt tim, khó thở, bủn rủn tay chân, run
sợ, hoa mắt chóng mặt, mắt tự nhiên mờ, mặt sắc tái, yếu sức, chân tay lạnh như
trúng gió, đầu ngón tay lạnh, xót ruột, đói...là chúng ta đang bị tụt thấp
đường-huyết, phải uống đường, uống 1 ly nước mía, uống 1 lon Coca, Pepsi, hay
tạm thời ăn 5 cục kẹo nấu hoàn toàn bằng đường không pha bột.
Dấu hiệu này được gọi
là hết hạn các hiệu ứng adrenergic của hạ đường huyết vì cơ thể phản ứng với
các mức độ glucose trong máu thấp bởi các phản ứng của adrenalin và
glucagon. Sau đó nếu đường huyết giảm thấp hơn nữa thì co thêm những dấu hiệu
thường là:
Nhầm lẫn, khó chịu,
đổi hành vi như vậy là gây hấn, kích động bạo lực hoặc trao đổi cảm giác mắt
nhìn mờ dần.
Khi đường-huyết hạ
thấp dưới 3.5mmol/l là bất tỉnh hôn mê, dẫn đến mất máu não chết người..
Quan trọng cần nhớ:
Các triệu chứng cảnh
báo khác nhau lệ thuộc tình trạng khí-huyết-đường (=áp huyết) thay đổi trong
con người ở thời điểm khác nhau. Ví dụ, sau khi tập thể dục đường sẽ hạ nhanh
chóng, nên chúng ta thường xuyên tập thể dục thì không sợ đường huyết
cao, mà chỉ sợ không uống đường trước khi tập, thì đường huyết sẽ
tụt thâp mới gây ra chết người thường xẩy ra mỗi lần tham dự chạy
Marathon..
Do đó những ai bị
những chứng bệnh kể trên, biết nguyên nhân bệnh là thiếu đường do tiêu chuẩn
ngành y tự hạ xuống qúa thấp, tạo ra nhiều bệnh "để bán bệnh cho mình mua
thuốc". Mình tự phải bào vệ sức khỏe cho mình, nguyên nhân thiếu đường thì
uống thêm đường cát vàng, hay trong thức ăn cho thêm đường, và tập thể dục khí
công, các bệnh kể trên tự nhiên biến mất không cần thuốc.
Thánh nhân đã nói :
Khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống. Còn Đạo Phật dạy con người biết
sống trung dung, về y học có nghĩa là không để áp huyết cao quá, áp huyết thấp
quá, không để đường cao quá, cũng không để đường huyết thấp quá thì không bao
giờ bị bệnh.
Còn chúng ta thì cực
đoan, vừa uống thuốc làm hạ áp huyết và hạ đường càng thấp càng tốt không chịu
ngưng cứ uống thuốc suốt đời để thành bệnh nan y khác, phải chăng là si mê ?
Nó rất phổ biến đối
với người bị bệnh tiểu đường đã có đinh kiến sợ bệnh ttiểu đường, để từ
chối uống thêm đường, hay người thân trong gia đình cũng vậy, có rất ít khả
năng hiểu biết thực tế của 10 bệnh này do hậu quả thiếu đường mà vẫn kiêng sợ
đường! Nhất là các bà mẹ mang bầu kiêng đường di hại 10 bệnh này cho con và các
thế hệ mai sau.
Nếu chúng ta là người
rất ít khả năng hiểu biết trong một xét nghiệm máu thì kết quả không nhất thiết
phải đáng tin cậy. Chỉ cần có những triệu chứng cảnh báo trên cơ thể sẽ
có mối nguy hiểm sắp xảy ra là hạ đường huyết, có thể không cứu kịp tánh
mạng.
Xin mọi người hãy tỉnh
thức đừng si mê cố chấp vào kiến thức của mình, không những tự hại mình và con
cháu đời sau bị bệnh suy tim, loãng xương, chậm phát triển, si khờ, mà
còn vô minh hù dọa người khác gây ra nghiệp bệnh.
Nhất là những Phật tử
không tin vào chân lý Phật pháp, tất cả là vô thường biến đổi theo luật nhân
quả, thì không có bệnh nào cố định phải dùng thuốc suốt đời, chỉ có vô minh,
tạo nhân xấu có hậu quả xấu, nhân tốt nhận được kết qủa tốt, như biết cách
dùng thuốc áp huyết và thuốc hạ đường là nhân, hậu quả tốt là áp huyết và
đường đã xuống thấp trong tiêu chuẩn thì ngưng, nếu còn cứ tiếp tục
dùng thuốc thành bệnh áp huyết thấp, đường-huyết thấp là nhân xấu sẽ cho
ra hậu quả xấu gây biến chứng mang nhiều bệnh khác.
Vậy kiêng đường là
nhân gây ra những biến chứng hậu quả bệnh như trên là quả tốt hay xấu, mình tự
biết, vì không biết luật nhân quả nên còn cố chấp vào sở tri kiến là trí thức
học giả, nên khó chấp nhận thay đổi, dở hơn người phàm phu biết hậu qủa xấu, họ
biết tránh nguyên nhân xấu dễ dàng hơn những người mà kiến thức đã đầy tràn ly
nước, không thể đổ thêm nước mới vào ly của mình được.
Tối trước khi đi ngủ
hay khi nằm nghỉ, uống thêm đường lên 140mg/dL (8.0mmol/l) tập nằm thở thiền ở
Đan Điền Tinh hay Mệnh Môn làm hạ áp huyết, ngủ ngon. Sáng dậy đo đường còn
6.0mmol/l là an toàn. Trước khi đi ngủ cấm không được uống thuốc hạ đường, khi
đường còn 6.0mmol/l, mà ngược lại cần phải uống thêm đường, nếu không uống thêm
đường trước khi đi ngủ thì sẽ ngủ mê mệt khó tỉnh dậy, vì sáng dậy đo lại đường
thấy tụt thấp chỉ còn 4.0mmol/l, vì ban đêm cơ thể nghỉ ngơi đường sẽ chuyển
hóa để nuôi tế bào. Nếu trường hợp không uống thêm đường, trước khi đi ngủ là
6.0mmol/l, theo lý thuyết, khi nghỉ ngơi đường được chuyển hóa sẽ còn
4.0mmol/l, bệnh nhân không biết lại có thói quen uống thuốc hạ đường-huyết
trước khi đi ngủ, thì trong đêm đường-huyết xuống dưới 3mmol/l thì chết
trong đêm, nếu còn trên 3.ommol/l sẽ hôn mê sâu nhưng không chết toàn thân, chỉ
não bị chết một phần do thiếu oxy, thì trở thành người thực vật, do đó hiện nay
trong các house-care bên Hoa Kỳ đang chăm sóc nhiều bệnh nhân người thực vật,
không cần thở oxy, vẫn khỏe mạnh như người ngủ say không cử động, cho ăn bằng
ống qua cổ họng, Còn nhiều người bị hôn mê chết trong đêm do dùng thuốc hạ
đường-huyết trước khi đi ngủ mà không chịu đo đường-huyết trước khi đi ngủ nên
bị tụt thấp đường xuống mà chết do tim ngưng đập, lúc đo đường-huyết những bệnh
nhân này có khi còn 2.5mol/l, lúc đó không thể cứu sống kịp bằng cách cho uống
đường.
Muốn đề phòng chuyện
không may này xẩy ra, cần pha 1 chai nước 1/2 lít với 12 thìa đường cát vàng,
để đầu giường, khi người cảm thây yếu, mệt tim, hồi hộp, chân tay run, bần thần
trằn trọc khó ngủ, chóng mặt, hoa mắt, đổ mồ hôi là dấu hiệu tụt đường-huyết,
phải lấy chai nước đường uống ngay, nếu không kịp sẽ bị suy tim, tim ngưng đập
và não sẽ bị chết do thiếu oxy.