Thứ Hai, 11 tháng 10, 2010

CCĐY 4 – CÒN NƯỚC CÒN TÁT

Sức khỏe con người là quan trọng, nhưng tinh thần con người càng quan trọng hơn khi chúng ta bị bệnh, nhất là những căn bệnh hiểm nghèo hiện nay khoa học hiện đại đang bó tay như các bệnh ung thư.

Khi chúng ta bị bệnh thông thường như đau nhức chữa nhiều năm không khỏi, tự nhiên kết qủa thử nghiệm cho biết là cancer xương, hoặc khó thở trở thành cancer phổi, đau đầu, migraine trở thành cancer não, tiêu chảy mãn tính trở thành cancer tụy tạng, đau nhức sưng trướng bụng trở thành cancer gan, ruột, nóng loét bao tử ăn không được trở thành cancer bao tử..Những thử nghiệm thật chính xác, kết luận thật logic, luật pháp cũng bắt buộc các bác sĩ phải thông báo cho bệnh nhân biết kết qủa thử nghiệm như thế, không khác nào tuyên một bản án tử hình, khiến bệnh nhân hốt hoảng lo sợ, tinh thần suy sụp nhanh chóng làm cho tình trạng sức khỏe càng tồi tệ.

1-Chữa theo phương pháp tây y :

Cách chữa của Tây y cũng logic, các bác sĩ tây y sẽ nghiên cứu để áp dụng một trong ba phương pháp như phẫu trị, xạ trị hoặc hóa trị. Tuy nhiên, như chúng ta đều biết phương pháp phẫu trị là cắt bỏ khối ung thư chỉ có giá trị khi khối ung thư còn nhỏ, chưa di căn. Mổ xẻ cũng là một phương pháp phá hoại cơ thể để lại cho bệnh nhân những di chứng khổ sở suốt đời. Còn hai phương pháp xạ trị và hóa trị thì ai cũng biết ngoài cách này ra, tây y không còn con đường nào khác hay hơn, bệnh nhân đành phải theo trong suốt tiến trình trị liệu thử nghiệm cho đến khi khoa học bó tay thì chết, chứ chưa một ai may mắn hồi phục, bởi vì hai phương pháp này đem lại nhiều tai hại cho bệnh nhân .

Cái hại của phương pháp xạ trị là dùng tia phóng xạ giết tế bào ung thư cũng chỉ giết những tế bào trong một giới hạn nhỏ ở một vùng, chưa lan ra toàn thân như cancer bao tử, ruột, tụy tạng.. nhưng biến chứng của xạ trị làm tổn thương các mạch máu, làm chai cứng các mô lành chung quanh, làm chảy máu mưng mủ lở loét gây ra biến chứng lan rộng khiến bệnh nhân đau đớn nhiều hơn, sức khỏe yếu, suy nhược, cho đến chết mà kết qủa cũng không khá hơn trước khi chưa chữa.

Cái hại của phương pháp hóa trị được áp dụng khi đã áp dụng hai phương pháp trên không có kết qủa, ung thư lan ra toàn thân như ung thư máu, hạch, lymphom, ung thư di căn sang những tạng phủ khác .Qúa trình điều trị bằng hóa chất cũng là một độc dược gây biến chứng suy tủy, suy tim, đau thận, mất máu, mất hồng cầu, bạch cầu, huyết bản, cơ thể bệnh nhân suy nhược không đủ sức chịu đựng khiến khó thở, đau đớn, mất ăn, mất ngủ, gầy còm. Cơ thể càng suy nhược thì sức đề kháng chống bệnh càng giảm mất, tế bào ung thư càng phát triển và liều thuốc điều trị bằng độc tố lại trở thành kẻ thù tiếp tay với kẻ thù hành hạ cơ thể bệnh nhân đến chết trước khi chấm dứt những liệu trình thử nghiệm thuốc .

Nói tóm lại, cách khám bệnh và điều trị bệnh đều logic, và kết qủa cũng logic, có nghĩa là khi chúng ta bị phán một bản án là ung thư, theo tây y, nếu không chữa thì chết ngay, nếu bằng lòng chữa trị thì sẽ kéo dài thêm tuổi thọ trong suốt thời gian chữa cho đến khi đau đớn hoặc khó thở rồi chết. Khách quan mà nói, nếu chúng ta có những người thân hoặc bạn bè bị bệnh ung thư thì chúng ta cũng đã biết họ phải chữa chứ không còn con đường nào khác, và chúng ta cũng chỉ còn được thấy họ ở trên thế gian này một thời gian ngắn rồi ra đi trước sự bất lực của chúng ta, thật buồn thay !

Tuy nhiên, cũng có những trường hợp ngoại lệ nếu chúng ta chịu khó theo dõi những người bị bệnh cancer được thoát khỏi tử thần. Đó là những bệnh nhân bị bệnh viện từ chối không thể chữa được bằng ba phương pháp trên, cho về nhà chờ chết thì cho đến nay họ vẫn sống, hoặc những bệnh nhân cho rằng sống chết là bình thường, thượng đế gọi về mới về, thượng đế chưa gọi về thì cứ vui vẻ sống, hoặc những người bệnh từ chối không chữa theo tây y mà tự tìm đến những phương pháp cổ truyền khác cũng đã có nhiều kinh nghiệm lâu đời như đông y, khí công, thiền hay tự mình có phương pháp riêng. Nói như vậy có nghĩa là tinh thần cầu sống, niềm tin mãnh liệt rằng trên đời còn có nhiều phương pháp khác để chữa cancer chứ không phải chỉ có ba phương pháp trên đã khiến cho con người sợ hãi và tuyệt vọng.

2-Chữa theo phương pháp đông y :

Trước hết,chúng ta phải coi các phương pháp nào có thể chữa khỏi bệnh cho con người cũng đều là y khoa cứu người, mỗi phương pháp có cái hay cái dở, y khoa phải chấp nhận và bổ sung cho hoàn chỉnh đầy đủ, tổng hợp những kiến thức y học đông tây kim cổ thành một môn học, mà không nên cố chấp có thành kiến thiên vị cho rằng cái này logic, cái kia không logic. Bệnh nhân không cần logic, chỉ cần chữa khỏi bệnh. Cũng vì có nhận thức mới này, các nhà y học Trung quốc chữa bệnh cancer đặt vấn đề để chọn một phương pháp hoàn chỉnh đạt được những yếu tố có lợi trong việc bảo vệ sức khỏe bệnh nhân như :

-Nâng cao sức khỏe cho bệnh nhân chống được sự phá hoại của các tế bào ung thư như dùng thuốc bổ khí, bổ huyết, bổ âm, bổ dương đã có sẵn của đông y mà qua kinh nghiệm lâm sàng thấy có kết qủa như :

-Hạn chế sự phát triển của tế bào ung thư.

-Hạn chế những đau đớn, chảy máu, chèn ép gây bế tắc tuần hoàn như phép làm tiêu đờm, hành khí tiêu đờm, thông hoạt huyết hóa ứ, lương huyết tiêu độc, thanh nhiệt chỉ huyết.

Để có cùng quan điểm chữa bệnh ung thư, Trung Quốc đã đào tạo bác sĩ phải học cả hai phương pháp đông tây y tổng hợp, về bào chế thuốc vừa dùng cả hóa chất vừa dùng cả cây cỏ chế biến theo tây dược .Sau 40 năm nghiên cứu tổng kết thành qủa chữa bệnh cancer, họ đã có thể kéo dài tuổi thọ cho bệnh nhân hơn các phương pháp khác, và họ đã liệt kê các vị thuốc đã được công nhận có gía trị chữa bệnh ung thư theo tiêu chuẩn tây y, được thường xuyên dùng trong các bệnh viện Trung quốc

3-Chữa theo phương pháp khí công :

Người Việt Nam chúng ta có ý chí bất khuất quật cường dù trong những lúc cơn bệnh ngặt nghèo, ý chí cầu sinh mãnh liệt, dù phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng cũng vẫn phải chiến đấu để chiến thắng bệnh tật, cho nên chúng ta thường nói câu Còn nước còn tát, phương pháp này không được phải tìm phương pháp khác, trên thế gian này không phải chỉ có ba phương pháp phẫu trị, xạ trị, hóa trị đã thất bại khiến chúng ta phải nản lòng chờ chết hay sao, chẳng lẽ mấy trăm năm trước không có bệnh ung thư ? Các dân tộc nào cũng có những phương pháp cổ truyền dân tộc tích lũy những kinh nghiệm qúy báu của nước mình, nó cũng thuộc y khoa để chữa bệnh cho con người, thời nay người ta đã bỏ quên nó, không chịu phân tích sàng lọc những ưu điểm, gạt bỏ đi những khuyết điểm, rồi tổng hợp lại tìm ra một phương pháp nào ít gây nguy hiểm cho con người bằng ba phương pháp trên.

Nguyên nhân gây bệnh tật cho con người từ trước đến nay đều do ba yếu tố tinh thần, hơi thở, ăn uống ( tinh-khí-thần )theo quan niệm đông y thì cũng giống như tây y, về tinh thần thì stress, depression, nerveux, émotion, anxiété.. làm khí huyết tuần hoàn xáo trộn gây đau nhức, cao áp huyết, khó thở, nghẹt đờm, nhức đầu, migraine, cancer não, ăn uống thất thường hoặc dư thừa sinh tiểu đường , mập phì, kém hoạt động, điều kiện sống nhiều bấp bênh căng thẳng, và môi trường sống nhiều ô nhiễm làm vi trùng, virus của các nhà máy hóa chất hoặc của gia cầm có bệnh truyền nhiễm cho con người, cho nên theo quan niệm bệnh của đông y là cơ thể suy nhược mất sức đề kháng, tuần hoàn khí huyết không đủ mạnh làm cho sự lưu thông khí huyết bị tắc nghẹt ở nơi nào đó trong cơ thể lâu dần kết thành khối u gọi là cancer, dùng giải pháp phẫu trị, xạ trị hoặc hóa trị là điều bất đắc dĩ cuối cùng, thật ra chỉ cần tái lập lại sự trật tự làm cho khí huyết lưu thông trở lại bình thường, thông bướu, thông đờm, thông những chỗ ngăn nghẹn bế tắc, giúp cơ thể ăn nhiều, tiêu hóa tốt, ngủ ngon giấc, không đau đớn, sợ hãi, tinh thần bình thản yêu đời, thầy thuốc đông y không bao giờ nói với bệnh nhân là ông bà bị bệnh cancer mà chỉ nói tâm, can, tỳ, phế, thận hư yếu, tắc tuần hoàn khí , huyết ứ, nghẽn đờm, táo bón, tiêu chảy, ăn không tiêu, người bị nhiệt, người bị hàn.. bệnh nhân nghe sao biết vậy, yên chí không phải bệnh cancer nên cứ vui vẻ sống cho đến ngày cuối cùng cơ thể suy nhược rồi chết mà không phải hốt hoảng vì căn bệnh cancer.

Cũng quan niệm theo đông y khi có bệnh chỉ cần làm sao giữ cho tinh thần vui vẻ, khí huyết được lưu thông, ăn được, tiêu hóa được, hít thở khoẻ, ngủ ngon giấc, đả thông những chỗ tắc làm tan được những nơi kết khối u bướu bằng những cách tập luyện theo phương pháp khí công hợp lý thì bệnh cancer cũng có thể đẩy lui. Chỉ cần có một niềm tin mãnh liệt, còn nước còn tát, phải chiến thắng bệnh tật bằng mọi phương pháp.

Đúng với câu còn nước còn tát, chúng ta phải có niềm tin mãnh liệt rằng ngoài ba phương pháp của tây y, còn có những phương pháp khác trên thế gian này có thể giúp chúng ta khắc phục và bổ sung cho nhau để chúng ta chiến thắng được những căn bệnh hiểm nghèo. Chữa bệnh giống như đánh trận phải có một niềm tin, có một tinh thần vững mạnh, bất khuất như ở Việt Nam, trong thời Nhà Trần, quân Nguyên Mông sang xâm chiếm nước ta, đoàn quân ồ ạt, dũng mãnh, đánh đâu thắng đó từ Âu sang Á, thế mà phải thua một dân tộc nhỏ bé nhưng có một tinh thần quyết chiến của toàn dân nhờ vào câu nói bất hủ của Quan Thái sư Trần Thủ Độ :’’ Đầu thần chưa rơi xuống đất thì bệ hạ đừng lo’’. chúng ta mới có một chiến lược tuyệt hảo sau Hội nghị Diên Hồng, và một chiến thuật tốc chiến tốc thắng của Trần hưng Đạo làm vẻ vang nòi giống tiên rồng.

Câu tục ngữ VN Còn nuớc còn tát đã có hiệu nghiệm trong một ca bệnh hiểm nghèo khiến một nam bệnh nhân đã trăn trối với vợ con và chờ chết khi tây y bó tay tại một bệnh viện chữa lao phổi ở Ottawa đã được cải tử hồi sinh trong thời gian nửa giờ điều trị bằng khí công. Căn bệnh của bệnh nhân không phải là bệnh nan y cancer, chỉ là lao phổi thông thường đối với tây y rất dễ chữa, anh đang nằm điều trị trong thời gian đầu ở phòng cách ly được ba tháng, sau đó có thể về nhà tiếp tục uống thuốc trong thời gian một năm sau là khỏi bệnh. Tuy nhiên không hiểu vì lý do gì bệnh của anh có biến chứng, lượng đường trong máu tăng cao 37, áp huyết 210/90 mmHg, nhiệt độ sốt trên 40 độ, sốt mê man kéo dài trong một tháng không tìm được nguyên nhân đúng nên dùng thuốc hạ sốt, hạ đường, hạ áp huyết không kết qủa, người gầy ốm dần, da nóng khô, môi khô nứt đỏ, ngủ ly bì , thở khó, mệt, không đủ hơi đủ sức ăn uống, anh đã trăn trối nhiều lần, nhiều bạn bè và người thân thuộc đến thăm chỉ nhìn anh và lắc đầu ái ngại thương cảm. Cũng may mắn cho anh, anh có một người cha tinh thần là Linh mục L.A.K. thấy tình trạng anh như vậy, cha mới nói với những người thân câu còn nước còn tát, sao không thử mời Thầy Ngọc ở Montréal lên đây chữa, cha sẵn sàng giúp đưa thầy đi và về có tốn kém đồng nào đâu mà sợ, may ra có thể cứu sống anh ấy.

Những người thân ngần ngại, họ nghĩ rằng tây y bó tay thì đông y khí công có thể làm gì được, cha đã thương anh, cố gắng thuyết phục người thân, cuối cùng mọi ngườI đồng ý mời tôi. Khi tôi đến, những người thân đã chờ ngoài hành lang của bệnh viện, khuôn mặt tuyệt vọng nước mắt đọng trên khóe mắt, họ nói với cha là chúng con mớI từ phòng anh ấy ra, anh đã trăn trối lần cuối, rồi anh không nói mà lịm đi. Cha bảo, cứ để thầy vào xem sao. Vợ anh hướng dẫn Cha và tôi đeo găng tay, khẩu trang, mặc áo blouse rồi cùng bước vào phòng bệnh cách ly. Trong phòng kín, nóng, ẩm, vì không thể mở cửa sợ vi trùng lây lan, khiến thân nhiệt bệnh nhân càng cao và khó thở. Tôi vuốt những kinh đoạn huyệt cho hạ sốt, hạ đường, hạ áp huyết chừng 10 phút, da thịt trở lại mát, trán mát, hơi thở được mạnh và sâu hơn, anh mở mắt ra nhìn tôi, chưa biết tôi là ai, tôi hỏi anh cảm thấy khỏe không, anh gật đầu. Tôi đang chữa, y tá vào đo lượng đường, áp huyết và nhiệt độ như thường lệ ngày hai lần, bỗng nhiên y tá ngạc nhiên tưởng máy đo lượng đường bị hư, cô ta nói sao lạ vậy, sáng lượng đường là 37 sao bây giờ có 7 trở lại bình thường, thân nhiệt và áp huyết cũng bình thường. Khi y tá đi ra, tôi tiếp tục dậy anh tập thở bằng bài hát one,two,three.. tôi hát trước để anh hát theo, mới đầu anh hát ư, ư, ư,.. bằng mũi để tích lũy khí, khi anh thấy khỏe có hơi sức anh hát ra lời, sau đó anh mỉn cười nói chuyện với chúng tôi. Tôi nói anh đã qua cơn nguy hiểm, bệnh lao anh có thể về nhà tiếp tục uống thuốc, nhưng anh có muốn về nhà không ? Anh nói muốn. Tôi hỏi thế anh chờ bác sĩ quyết định hả ? Anh gật đầu. Tôi hỏi, anh biết bác sĩ chờ ai mới quyết định được không, chính là chờ anh có được khỏe lại bình thường mới cho về, vậy thì được về nhà hay không do anh quyết định. Tôi cho anh biết thể lực anh yếu vì trong thời gian qua anh không ăn được, bây giờ chị về nhà nấu cho anh nồi cháo gà anh ăn cho lại sức, rồi anh đừng nằm nữa mà ngồi dậy tựa gối tập thở, tập hát, và nhấc điện thoại gọi bạn bè nói chuyện cho khuây khỏa, cho tinh thần vui vẻ, nếu anh làm được như vậy, bác sĩ trông thấy sẽ ngạc nhiên, ông ấy sẽ đuổi anh về là đằng khác để dành giường cho các bệnh nhân khác đỡ tốn tiền chính phủ, anh cười và cảm ơn chúng tôi, mọi người ra về trong lòng khoan khoái, tôi và cha trở về Montréal.

Một tuần sau cha mời tôi đi thăm anh tại nhà anh, khi chúng tôi đến nhìn thấy có nhiều người trong phòng khách mà không thấy anh. Tôi hỏi họ là anh đi đâu, họ trả lời anh đang ở trong phòng tắm, anh khỏe rồi, còn chúng tôi là những bệnh nhân chờ ở đây xin thầy chữa bệnh .Sau đó tôi chỉ cho anh và cho họ cùng tập khí công, mọi người đã được khỏe mạnh, riêng anh đã đi du lịch về Việt nam chơi một thời gian dài.

Cách đây 5 năm, cha lại báo cho tôi biết anh đi không vững, chân yếu và mời tôi lên thăm anh lần nữa, khi khám bệnh tôi mới tìm ra nguyên nhân. Anh cứ tưởng cần phải uống thuốc ngừa bệnh tiểu khỏi tái phát, có người mách anh uống khổ qua ( xay mướp đắng hoặc nấu để uống ) để chữa hoặc phòng ngừa bệnh tiểu đường, khiến cho đường huyết và áp huyết tụt xuống qúa thấp làm mất khí lực sinh ra tê liệt bại xuội. Anh nói thảo nào, không phải con lười không muốn tập khí công mà con thấy chân không có sức .Tôi nói khi anh tập khí công cơ thể tự điều chỉnh ra thuốc cần thiết để giữ quân bình khí huyết, anh dùng thêm thuốc làm hạ áp lực thúc đẩy sự tuần hoàn khí huyết bị giảm yếu thêm sẽ có hại. Anh đã nghe lời khuyên của tôi, bỏ không cần uống thêm mướp đắng nữa mà tiếp tục tập khí công cho đến ngày hôm nay sức khỏe trở lại bình thường. Không những lạm dụng uống mướp đắng mới bị trường hợp chân tay bị yếu sức, ngay cả những người lạm dụng canh dưỡng sinh cũng gặp tình trạng này, uống một thời gian đầu thấy khỏe, uống tiếp tục thấy cơ thể yếu dần đi, không phải lỗi của thuốc, thuốc chỉ làm hạ áp huyết, tiểu đường khi chúng ta có bệnh, uống canh dưỡng sinh làm hạ đến mức vừa đủ thì ngưng, nếu cứ làm hạ tiếp cho xuống nữa, xuống nữa lại làm mất quân bình âm dương trong cơ thể sẽ sinh bệnh khác. Vì thế trong đông y không có loại bệnh nào hay loại thuốc nào phải uống suốt đời, chỉ có cơm là ăn suốt đời không nguy hiểm mà thôi.